Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi
Phan_2
Quay đầu, hung tợn nhìn nha đầu chết tiệt kia, từ trong kẽ răng phun ra mấy chữ: "Ngươi nói cái gì?"
Tiểu Nguyệt sợ tới mức sắc mặt trắng bệch: "Tiểu thư, nô tỳ cái gì cũng chưa nói!"
Nghe được đáp án như ý , mỗ nữ đưa chân ra , thở mạnh một hơi chạy đến trước kiệu hoa , vén rèm lên ngồi xuống, nhưng mà sắc mặt lại đen kể cả lớp trang điểm cũng không che dấu được.
Người săn sóc dâu nhìn nhìn tình hình giương cung bạt kiếm này , thân thể mập mạp run lẩy bẩy, bất đắc dĩ vung tay lên, kiệu hoa liền diễn tấu sáo và trống hướng vương phủ mà đi. . . . . .
Lưu lại mọi người trợn mắt há hốc mồm , nhìn kiệu hoa . . . . . . Cái này tam vương phi, đẹp quá, cũng quá . . . . . Cường hãn!
. . . . . .
Trên nhà cao tầng, một thanh y nam tử cười đến xoay trái xoay phải, một áo trắng nam tử đi đến bên cạnh hắn: "Tiêu, ngươi đang cười cái gì?"
Người được gọi là Tiêu , quay sang, gương mặt mày kiếm mắt sáng, tuấn lãng bất phàm, nhìn nam tử áo trắng bộ dáng tương tự cùng hắn nói : "Dật, nói cho ngươi tin tức tốt, lập tức sẽ có trò hay nhìn!"
Nói xong đem những chuyện mình vừa mới nhìn đến nói cho hắn nghe, Mộ Vân Dật sau khi nghe xong, trên mặt lộ ra ý cười vui sướng khi người gặp họa , trong mắt ẩn ẩn còn có lệ quang kích động : "Ác nhân tự có ác nhân trị! Ngạo tên kia. . . . . . Ha ha. . . . . . Bất quá cái này Vũ Văn tiểu thư không phải nghe nói cực kỳ hiền thục sao, sao như vậy. . . . . ."
"Lại nói nữ nhân dịu dàng cũng chịu không chịu nổi loại đả kích này đi? Ngày đại hỉ phu quân vứt nàng xuống đi đón tiểu thiếp, chậc chậc. . . . . . Ngạo cũng quá phận rồi !" Phong Cuồng Tiêu nói xong lại vẫn lắc lắc đầu.
Mộ Vân Dật vừa quay về bộ dáng bình thường lạnh nhạt , cực kì kích động lôi kéo tay áo Phong Cuồng Tiêu : "Đi thôi đi thôi, chúng ta nhanh tới vương phủ xem náo nhiệt, chậm liền đến không kịp rồi !"
Nói đùa, Hiên Viên Ngạo bị phá, chuyện đùa tốt như vậy bọn hắn làm sao có thể bỏ qua! Cũng không biết vị vương phi này chuẩn bị như thế nào sửa chữa hắn! Hi vọng đừng cho bọn hắn thất vọng mới tốt!
Kiệu hoa đến trước cửa, nam tử tuấn dật phi phàm xuất hiện một chút lệ khí, cái này Vũ Văn Tiểu Tam, hắn đã đã cảnh cáo nàng , không nghĩ tới vẫn là dây dưa không ngớt gả đến vương phủ của hắn , nếu là biết an phận thì thôi, nhưng nếu làm hỏng kế hoạch của hắn. . . . . .
Hừ, hắn làm cho nàng biết, cơm của tam vương phủ , không phải dễ ăn như vậy !
Đem kiệu hoa đỏ thẫm dừng lại , sải bước tới bên phải cái kiệu , tay to chuẩn bị xốc lên mành hồng nhạt kia , chuẩn bị đem Nguyệt Vô Hạ đỡ ra , trong mắt đầy nhu tình mật ý. . . . . .
Mọi người còn không có kịp thưởng thức cảnh tượng duy mỹ này , một giọng nói không hài hòa vang lên: "Chậc chậc, chánh phi, trắc phi cùng chung vào cửa, Vương gia lại đi trước đỡ tiểu thiếp, thân là con cháu hoàng gia , thậm chí ngay cả lễ nghi cơ bản này cũng đều không hiểu, thật sự để cho bổn vương phi cảm thấy hổ thẹn!"
Mọi người đồng loạt quay sang, nhìn một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần từ trong kiệu hoa bước ra , chỉ là tư thế của nàng phi thường bất nhã, hai tay ôm ngực, hai chân đứng thành hình chữ bát , cười như không cười nhìn nam tử mặt lạnh .
Xem kỹ khuôn mặt của Hiên Viên Ngạo kia , bộ dáng quả thật không sai, nhưng là, cho dù bộ dáng tốt xem, dám đắc tội Vũ Văn Tiểu Tam nàng , nàng cũng tuyệt đối không hạ miệng lưu tình!
Hiên Viên Ngạo vẻ mặt âm trầm mở miệng: "Vương phi chính mình từ bên trong kiệu đi ra , cũng rất biết lễ nghi sao?"
"Kia không phải xem Vương gia phu quân vô lễ trước cho nên bổn vương phi mới phu xướng phụ tùy sao? Phụ thân bổn vương phi đã từng dạy bảo bản phi, chưa gả tòng phụ, xuất giá tòng phu, cho nên mặc dù biết Vương gia phu quân làm sai , bổn vương phi cũng không thể không đi ra để mất mặt xấu hổ, để biểu hiện bổn vương phi thật là một nữ tử tốt !" Người nào đó mặt không đỏ khí không thở gấp nói mê sảng.
Mọi nơi tân khách bắt đầu nghị luận nhao nhao. . . . . .
Hiên Viên Ngạo khuôn mặt hiện lên cuống phong , đúng lúc này, trong kiệu màu đỏ kia , mỹ kiều nương có vẻ như không có ngồi yên, từ bên trong kiệu ngã ra ngoài. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam không thú vị nhìn nữ nhân làm ra vẻ kia , mồ hôi, người nào đang ngồi tử tế có thể đột nhiên từ bên trong kiệu ngã ra ngoài ? Có thể đóng thật hơn một chút hay không ?
Lại cứ Vương gia thâm tín không nghi ngờ, lập tức xoay người đỡ nàng, ôn nhu hỏi nói: "Hạ nhi, nàng không sao chứ?"
Nguyệt Vô Hạ vẫn còn không có mở miệng, tiếng nói ai oán của người nào đó đã vang lên: "Vương gia đỡ nàng được , nàng có thể có chuyện gì, dạo này, vẫn lại là thân thể nhu nhược chọc người thích, giống bổn vương phi như vậy cường tráng , cũng chỉ có thể tự lực cánh sinh rồi !"
Dứt lời nhìn mỗ Vương gia tức giận đến sắc mặt xanh mét , ở trong ánh mắt đồng tình của mọi người , nghênh ngang bước vào vương phủ. . . . . .
"Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi đứng lại cho bổn vương !" Đằng sau truyền đến tiếng gầm giận dữ.
Chapter 3
"Vương gia, kêu lớn tiếng như vậy làm cái gì? Bổn vương phi nghe được !" Mỗ nữ đứng ở trớc cửa vương phủ , cực kì bất nhã ngoáy ngoáy lỗ tai.
Thái độ không chút để ý suýt nữa làm cho Hiên Viên Ngạo tức điên rồi!
"Ngươi!” Tay của Hiên Viên Ngạo hung hăng chỉ vào nàng.
Vũ Văn Tiểu Tam nhàm chán ngáp một cái: "Vương gia là muốn khích lệ bản phi làm tốt phu xướng phụ tùy , với lại nữ đức không sai sao? Vương gia, người không cần phải nói , tuy bổn vương phi tính tình khiêm tốn, nhưng là ưu điểm này của bản phi thì mọi người đều biết , Vương gia không cần phải nói ra, nếu không người ta sẽ xấu hổ!"
Mỗ nữ nói xong lại vẫn khó xử cúi đầu, chỉ là khóe mắt chớp lóe lên một tia đắc ý rồi biến mất, hừ, chỉ bằng ngươi cũng dám đấu võ mồm với bản tiểu thư , không biết lượng sức. . . . . .
Hiên Viên Ngạo hung hăng trừng mắt nữ nhân kia ,mới có vài ngày không thấy, răng bén lưỡi nhọn không ít!
Khuôn mặt tuấn dật tức giận đến xanh mét: "Vũ Văn Tiểu Tam, đừng có một tiếng lại một tiếng ‘ bổn vương phi ’ , bổn vương còn không có thừa nhận ngươi là vương phi của bổn vương !"
Lời này nói ra tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc há to mồm, tuy bọn hắn biết Vương gia không phải cam tâm tình nguyện cưới vương phi, nhưng là ở trước mặt công chúng nói ra, cũng quá mức tổn thương người thôi? Không ít người trong óc đều đã xuất hiện hình ảnh tuyệt thế mỹ nhân khóc lã chã , tìm chết . . . . .
Đáng tiếc bọn hắn hiển nhiên xem nhẹ trình độ vô sỉ với lại độ dầy của da mặt của người nào đó , chỉ thấy trong mắt nàng ngân ngấn nước . Một bàn tay ôm bụng mình , biểu tình bi thương ngồi xổm xuống . . . . . .
Trong đầu mọi người đều treo một dấu chấm hỏi to tướng nhìn nàng. . . . . .
Kia miệng anh đào nhỏ mở ra, thanh âm bi thương tuyệt vọng: "Vương gia, nô tì đúng là mang cốt nhục của người a, người như thế nào có thể không nhận nợ đây ?"
A? Mọi người không dám tin nhìn một chút Vương gia mặt lạnh mà bọn hắn kính ngưỡng , Vương gia đây cũng quá quá phận đi? Đều đã làm cho người ta mang thai , cư nhiên trở mặt!
Ngay cả nha hoàn hồi môn của nàng cũng ngu ngơ nhìn nàng, bệnh điên của tiểu thư lại phát tác?
Kia người quần áo đỏ che khăn voan hồng nhạt, ngón tay thon dài cắm sâu vào trong thịt. . . . . .
Một loại biểu tình lạnh như băng trong nháy mắt bị thiêu hủy , khuôn mặt tuấn tú tức giận đến mức đen tuyền : "Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi không cần nói lung tung ! Bổn vương khi nào, khi nào cùng ngươi, cùng ngươi. . . . . ." Kia mấy chữ thật sự quá khiếm nhã , khó có thể mở miệng!
Vũ Văn Tiểu Tam đứng lên, cũng không nói chuyện với hắn, tự lo sờ sờ bụng mình , dụng giọng điệu vô cùng đau thương thấp giọng nói: "Bảo Bảo, cha con không cần cô nhi quả mẫu chúng ta, nếu là không có con, mẫu thân có chết cũng không sao, nhưng là mẫu thân thật sự không đành lòng để cho con còn không có sinh ra, liền theo mẫu thân đi. . . . . . Con yên tâm, mẫu thân nhất định sẽ cố gắng nuôi dậy con lớn lên !"
Nói xong từ trên bậc cao của vương phủ đi xuống, từng bước một run run rẩy rẩy dọc theo đường đến, đi về đi, đồng thời dựng thẳng lỗ tai đợi người nào đó gầm lên. . . . . .
Tất cả mọi người đồng tình nhìn bóng dáng của nàng , liền ngay cả không ít nam nhân khóe mắt đều đã xuất hiện nước mắt cảm động . Tuy nói trước khi thành thân có phát sinh quan hệ không hợp gia giáo với Vương gia , nhưng là tình thương ấm áp lòng người như vậy , thật sự là làm cho bọn họ cảm động!
Cô nhi quả mẫu? Hiên Viên Ngạo trong mắt dấy lên hừng hực lửa giận!
Hắn đã chết sao? Nếu là hắn nhớ không lầm, cô nhi là chỉ hài tử không có cha , quả phụ là từ dành cho nữ nhân mất đi trượng phu không phải sao ?
Tuy Vũ Văn Tiểu Tam còn không có gả cho hắn, nhưng quả thật là vương phi trên danh nghĩa của hắn , hiện tại nàng ở trước mặt mọi người nguyền rủa hắn đã chết?
Quả nhiên, chỉ chốc lát sau. . . . . .
"Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi đứng lại cho bổn vương !" Tiếng thét giận dữ từ phía sau truyền đến. . . . . .
Trong đám người một cái bóng dáng thanh sắc núp ở phía sau, trên khuôn mặt tuấn dật cười một cách bỉ ổi , nhỏ giọng nói: "May mắn tới kịp , chẳng thế thì không nhìn thấy trò hay rồi !"
"Đúng vậy! Đúng vậy!" Áo trắng nam tử hưng phấn gật đầu, khóe mắt vẫn còn vương lại nước mắt kích động , tràn ngập sùng bái nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, lợi hại! Lợi hại! Bội phục! Bội phục! Có thể làm cho toà băng Hiên Viên Ngạo tức giận thành như vậy , nàng tuyệt đối là người thứ nhất!
Bóng dáng mầu đỏ đi mới được năm thước kia , đưa lưng về phía mọi người lộ ra một nụ cười gian, rồi sau đó thay một biểu tình bi thương quay lại : "Vương gia, chàng là không nỡ ta sao? Ta biết chàng đối ta còn có một phần tình ý ! Biết rõ chuyện này, ta hiện tại có chết cũng mãn nguyện rồi ! Ta còn nhớ rõ, ngày đó, chàng đối ta thề non hẹn biển , mà hiện giờ. . . . . . Chàng lại yêu người khác! Vương gia, ta không trách chàng , cũng không trách bất luận kẻ nào, đây là mạng của ta, ta. . . . . . Nhận thức rồi ! Chàng yên tâm, ta nhất định sẽ vì chàng đem tiểu thế tử nuôi dưỡng thành người, tương lai, hắn tuyệt đối sẽ không làm cho chàng bẽ mặt !"
Nói xong, cúi đầu, một bàn tay trắng như tuyết che miệng lại, bả vai hơi hơi run rẩy, mọi người nhìn thấy đồng tình không thôi, hận không thể đem tuyệt sắc nữ tử kia kéo vào trong lòng an ủi một phen.
Ngay cả Phong Cuồng Tiêu cùng Mộ Vân Dật cũng kinh ngạc há to mồm, nếu không phải bọn hắn vừa mới thấy một màn ở trước cửa phủ tướng quân kia thì chắc chắn bọn hắn cũng bị hành động này của nàng lừa rồi !
Tiểu Nguyệt ngơ ngác nhìn tiểu thư nhà nàng , không phải đâu, tiểu thư nói là thực hay là giả ? Tiểu thư nhà bọn họ thật sự mang thai rồi hả ?
Vũ Văn Tiểu Tam cúi đầu, sắc mặt đỏ bừng, che miệng suýt nữa cười ra tiếng , hô hô, dám để cho bản tiểu thư không thoải mái , ta liền muốn cho thanh danh của ngươi mất hết!
Khuôn mặt băng sơn của Hiên Viên Ngạo lần này triệt để vỡ tan tành rồi , hắn khi nào thì thề non hẹn biển với nàng ? Nữ nhân chết tiệt này ! Mấy bước xông lên trước hung hăng bóp chặt cổ nàng : "Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi tốt nhất không cần quá phận!"
Thanh danh của hắn hôm nay đều bị tiện nhân này làm cho bại hoại rồi !
Chết tiệt , nói chuyện thì nói, bóp cổ lão nương làm cái gì?
Hô hấp bắt đầu khó khăn , nhưng vẫn lại là bất khuất mở miệng, thanh âm nhu tình giống như nước : " Chàng là tảng đá , thiếp là lau sậy , lau sậy mềm mỏng như tơ quấn lấy tảng đá không thể rời đi. Tuy giờ tảng đá đã thay lòng đổi dạ, nhưng là lau sậy vẫn là trước sau như một yêu tảng đá , Vương gia, chàng muốn giết cứ giết đi, thiếp cả một đời này , có thể chết ở trong tay Vương gia , đã là chết cũng không tiếc! Chỉ là, thương cảm cốt nhục trong bụng Vương gia . . . . . ."
Ánh mắt mang theo ý cười nhìn Hiên Viên Ngạo, người không đáng ta, ta không đáng người ; người nếu phạm ta, ta hướng người vào chỗ chết!
Tất cả mọi người tràn ngập đồng tình nhìn nữ tử mỹ lệ , một người xinh đẹp như vậy , lại là một mảnh thâm tình, Vương gia như thế nào có thể thương tổn người ta như vậy ! Huống chi nàng lại đã mang hài tử của Vương gia a!
Khổ thân Hiên Viên Ngạo, hình tượng của hắn triệt để bị hủy đi! Mọi người thế mới biết, hóa ra nghe nói Vương gia mặt lạnh si tình thích Nguyệt Vô Hạ , còn có một điều kiện tiên quyết là một người bạc tình !
Nhìn nhìn người bị Vương gia nắm chặt trong tay , mọi người vô cùng đồng tình, không ít đại thần đi lên khuyên giải, hỗ trợ đem Hiên Viên Ngạo kéo ra: "Vương gia, hôm nay là ngày vui của người , người xin bớt giận, vương phi nói vậy cũng không phải cố ý đem chuyện này nói ra , Vương gia liền tha thứ vương phi vô tâm sai lầm đi!"
Lập tức có người phụ họa: "Đúng vậy , đúng vậy, kể cả Vương gia không vì vương phi suy nghĩ, cũng nên vi tiểu thế tử trong bụng nàng mà ngẫm lại a, kia đúng là cốt nhục của hoàng gia a!"
" Đúng vậy, Vương gia. . . . . ."
. . . . . .
Những lời này nói được cứ như bọn họ biết rõ lắm vậy , Hiên Viên Ngạo nhìn nhìn ánh mắt đang cười của tiện nhân này , sắc mặt xanh mét càng thêm đen tuyền , đúng lúc này, một tiếng hô to bén nhọn vang lên: "Hoàng thượng giá lâm!"
Gì? Hoàng thượng tới? Hoàng thượng, có vẻ như đây là một đối tượng cần phải nịnh bợ cho tốt , nếu có thể thành lập quan hệ , nàng nhất định có thể ở cổ đại quậy ưa to bão nổi ! Mỗ nữ bất chấp cổ còn đang ở trong tay người ta , ánh mắt nóng bỏng bắt đầu trông về phía xa. . . . . .
Chỉ chốc lát sau, nghi thức xa hoa đến chỗ, một bóng dáng màu vàng sáng ngồi ở trên Long liễn , toàn thân long bào , tóc đen tung bay, chỉ có một mũ ngọc màu hoàng kim buộc ở trên tóc .
Kia khuôn mặt giống Hiên Viên Ngạo , trên mặt nở một nụ cười làm cho người ta như tẩm gió xuân , chỉ là giữa trán có một cỗ khí phách sắc bén khó nén .
"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Mọi người cùng quỳ xuống, chỉ riêng người có sắc mặt xanh mét là còn đứng , đang nắm chặt cổ người nào đó , hắn cùng hoàng huynh quan hệ rất tốt , không cần phải lễ cũng không sao cả.
"Bình thân!" Thanh âm tràn đầy khí phách của đế vương vang lên, mọi người cùng hô to: "Tạ bệ hạ!" Rồi sau đó nhao nhao đứng lên, cung kính đứng ở một bên. . . . .
.
Hiên Viên Mặc xuống khỏi Long liễn, nhìn một màn này, có chút kinh ngạc nhìn đệ đệ cùng cha cùng mẹ của chính mình , Ngạo không phải là người bình tĩnh sao, hôm nay làm sao mà không biết thể thống như vậy , cau mày mở miệng: "Ngạo, đệ là đang diễn tuồng gì?"
Hiên Viên Ngạo còn không có kịp mở miệng, đã bị mỗ nữ đoạt lấy đề tài, chỉ thấy nàng hai mắt tỏa ra sao, nịnh nọt mở miệng: "Oa a...! Vị đại soái ca anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng , là hoàng đế bệ hạ trong truyền thuyết yêu dân như con , anh minh thần võ sao? Xin thứ cho tiểu nữ tử cổ còn đang ở trong tay người ta , không thể hướng bệ hạ hành lễ, nhưng là người phải tin tưởng ta, việc này không hề ảnh hưởng ta đối bệ hạ cuồng nhiệt sùng bái !"
Ngàn xuyên vạn xuyên vuốt đuôi không xuyên, trước vỗ mông ngựa xong lại nói!
Mỗ nữ dùng ánh mắt nóng rát cùng với lời nói nịnh nọt , để cho Hiên Viên Mặc sau gáy xẹt qua một đường hắc tuyến: "Ngươi là?"
Kỳ thật xem mặt nàng thì đã cảm thấy nàng là muội muội của Vũ Văn Hạo —— Vũ Văn Tiểu Tam, bất quá mấy ngày trước đây, tất cả nữ tử đến tuổi đều phải tới tham gia bữa tiệc chọn phi của hắn , hắn đã thấy quá nàng, nếu hắn nhớ không lầm mà nói, nữ nhân này hẳn là ngơ ngác, không hề có gì đáng chú ý , không có như vậy. . . . . . Khụ. . . . . . Hoạt bát đi?
"Ta a? Khởi bẩm hoàng thượng, tiểu nữ được mọi người gọi là đệ nhất mỹ nhân của Hiên Viên quốc, Vũ Văn Tiểu Tam!"
Lời này vừa ra , biểu tình của tất cả mọi người đều là ngơ ngác, Hiên Viên đế quốc đệ nhất mỹ nữ Vũ Văn Tiểu Tam? Ai bình chọn vậy ? Bọn hắn như thế nào không biết?
Thấy nữ nhân chết tiệt hoàn toàn không coi hắn ra gì , tay Hiên Viên Ngạo hơi hơi nắm chặt, mỗ nữ lập tức cũng cảm giác được không thoải mái. . . . . .
"Hiên Viên Ngạo, ngươi tốt nhất thừa dịp lão nương chưa phát hỏa trước đem móng heo của ngươi lấy ra! Nếu không lão nương liền xoá sạch hài tử của ngươi!" Gầm lên giận dữ, cùng với biểu tình vừa mới buồn bã kia giống như hai người. Đặc biệt sao lấy lòng hoàng đế so với báo thù trọng yếu hơn, nàng hiện tại cũng không rảnh phản ứng con heo Hiên Viên Ngạo này !
Hiên Viên Mặc khóe miệng ẩn ẩn co rúm, vốn là sợ muội muội của huynh đệ tốt Vũ Văn Hạo bị Ngạo khi dễ, hắn mới đến áp trận, không nghĩ tới vừa tới liền thấy thân ái đệ đệ của chính mình nắm chặt cổ người ta , vừa mới chuẩn bị giải cứu nàng một phen, nhưng là nữ nhân này là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ điên rồi sao?
Nàng vốn là đối với chính mình nói vài câu không hiểu , lại vẫn vô sỉ nói nàng là đệ nhất mỹ nữ, hiện tại lại đối với Ngạo gầm lên, hắn cảm thấy nàng giống như "Người đàn bà chanh chua" mấy chữ này cũng không có thể hình dung tình hình hiện giờ của nữ nhân này !
Sờ sờ cái mũi, có chút hối hận chính mình nhiều chuyện chạy tới rồi. Bất quá xoá sạch hài tử là ý tứ gì?
Nhìn tiếp xem đệ đệ luôn lạnh như băng không bao giờ thay đổi bỗng nhiên nổi giận của chính mình , đột nhiên đối có thể làm hắn biến thành như vậy, hắn đối với Vũ Văn Tiểu Tam tràn ngập kính nể!
Hiên Viên Ngạo nghe xong lời của nàng, khuôn mặt lạnh lẽo nhiễm lên dày đặc lệ khí: "Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi muốn chết!"
Nói xong gia tăng lực đạo trên tay , hắn Hiên Viên Ngạo đời này liền không bị người nói xấu quá như vậy , nói xấu thì thôi , lại vẫn nhục mạ hắn ! Móng heo? Này tiện nữ nhân thật sự là ăn gan hùm mật gấu! Hắn hôm nay không làm thịt nàng không thể!
Trên cổ tay càng buộc chặt, Vũ Văn Tiểu Tam dần dần cảm thấy sự khó thở, hai tay bắt lấy tay của hắn nghĩ muốn kéo xuống đi, miệng vẫn còn đang chửi rủa nói rằng: "Hiên Viên Ngạo, lão nương có chết thành quỷ cũng sẽ không buông tha ngươi!"
Nàng trăm phần trăm xác định, liền hướng địa vị của Vũ Văn Cảnh Thiên , Hiên Viên Ngạo nếu là thật sự muốn giết nàng, Hiên Viên Mặc cũng sẽ ngăn lại!
Tiểu Nguyệt lo lắng nhìn, cũng không dám đi ra giải cứu tiểu thư nhà nàng , ai nha, tiểu thư, người quá xúc động , Vương gia là chúng ta đánh thắng được à? Tiểu Nguyệt gấp đến độ xoay quanh, cũng không biết bây giờ nên làm cái gì mới tốt. . . . . .
Quả nhiên Hiên Viên Mặc xem tình huống không đúng, lập tức ra mặt điều đình: " Được rồi Ngạo, không cho nàng mặt mũi, cũng cần phải cho Vũ Văn tướng quân vài phần mặt mũi, hơn nữa, tốt xấu nàng cũng là vương phi mà trẫm tứ hôn cho đệ ."
Tuy là đoán đúng , nhưng mỗ nữ vẫn lại làm như có vẻ cảm động nhìn một chút Hiên Viên Mặc. . . . . . Hoàng đế bộ dáng không sai, bộ dáng cười tít mắt , cũng không giống khuôn mặt như người chết làm ảnh hưởng người muốn ăn của Hiên Viên Ngạo , nếu là mình gả cho hắn thì tốt rồi! Chợt hai mắt đảo một vòng , nghĩ đến một cái chủ ý có thể làm tức điên Hiên Viên Ngạo. . . . . .
Hiên Viên Mặc không nói cái này còn tốt , vừa nói cái này Hiên Viên Ngạo cơn tức lại bốc cao hơn lửa , đại ca vì một người huynh đệ kết nghĩa mà đem hắn bán, tới cùng người nào mới đúng là đệ đệ ruột thịt của hắn a!
Quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Hiên Viên Mặc một cái, lấy tay về, quả thật, Vũ Văn tướng quân chiến công hiển hách, là đại công thần của Hiên Viên đế quốc , hắn không thể cứ như vậy giết con gái của hắn , nếu không làm cho công thần thất vọng đau khổ.
Vừa mới hắn quả thật bị tiện nhân này làm cho tức giận đến mức quá kích thích , mất đi sự bình tĩnh trong ngày thường !
Mỗ nữ ôm lấy cổ mất mà được lại , nổi giận đùng đùng nhìn một chút nha hoàn hồi môn Tiểu Nguyệt của chính mình . Tuy dự đoán được mình không có việc gì, nhưng là thấy Tiểu Nguyệt người nầy chỉ lo thân mình, nàng rất khó không tức giận, nàng đúng là coi nha đầu kia như bằng hữu có được hay không!
Tiểu Nguyệt co rúm lại một phen, lui về sau vài bước, tiểu thư, Vương gia cực kỳ khủng bố có được hay không, nô tỳ lấy ở đâu ra lá gan a!
Nhìn nhìn nha đầu chết tiệt không tốt kia xong , quay sang, nghĩ nghĩ chủ ý vừa rồi trong đầu , lập tức vẻ mặt cảm động nhìn Hiên Viên Mặc. . . . . .
Kia ** ánh mắt làm Hiên Viên Mặc thấy da đầu run lên. . . . . .
Tiếp theo, mọi người liền thấy một bóng dáng hỏa hồng , đối với bóng dáng màu vàng sáng bóng kia sáp lại , thân thể mỗ nữ đã treo ở trên người Hiên Viên Mặc : "Cám ơn ân cứu mạng ! Hoàng thượng, người thật sự là người tốt, rất rất là tốt ! Vốn cho rằng báo đáp ân tình cứu mạng của người , tiểu nữ nguyện ý lấy thân báo đáp! Người liền thu ta đi? Ta không có yêu cầu khác, chỉ cần làm hoàng hậu liền thỏa mãn rồi !"
Hí. . . . . . Các đại thần hít vào một miệng lãnh khí, cái này tam vương phi tương lai điên rồi sao?
Hiên Viên Ngạo quả đấm buộc chặt, tiện nhân này , dám ở trong lễ cưới ở trước mặt hoàng huynh hắn nói yêu thương nhung nhớ, còn nói muốn lấy thân báo đáp , đem hắn mặt mũi để ở nơi đâu?
Vũ Văn Tiểu Tam khóe mắt quét đến khuôn mặt âm trầm của người nào đó , khóe môi gợi lên mãn ý cười, bản tiểu thư nhiều năm đạo hạnh, không làm tức chết ngươi ta liền sống uổng phí rồi !
Chapter 4
Sau khi nàng nhào lên , thân thể Hiên Viên Mặc rõ ràng cứng ngắc , đồng thời, tâm cũng hung hăng bị va chạm một phen. Nàng ôm mình cảm giác cực kỳ kỳ lạ, không giống như cảm giác khi hắn ôm đám phi tử .
Mùi thơm ngát trên thân thể của nữ tử bay vào mũi , chợt , hắn có một loại kích thích muốn ôm nàng , nhưng là. . . . . .
Bên tai truyền đến tiếng nói chuyện như ma quỷ của nàng , nhất điều hắc tuyến xuất hiện, một tiếng nổ vang dẫn hắn trở về hiện thực. Đồng thời hắn cũng thâm sâu vì nữ nhân nói chuyện không đâu này mà chảy mồ hôi !
Ngày đó, hắn xuất phát suy tính vì chính trị muốn phong nàng làm phi , nàng lại quỳ nói nàng phải gả cho Ngạo. Vốn hắn đối với bộ dạng không thú vị của nàng cũng không có nhiều hứng thú lắm , chỉ là xem tại mặt mũi của tướng quân mới quyết định cho nàng vị trí Quý phi, cho nên nàng nói muốn gả cho Ngạo, hắn liền làm thuận nước giong thuyền.
Hôm nay nữ nhân này lại bám vào người hắn yêu cầu lấy thân báo đáp! Làm cái quỷ gì không biết ! Tuy trong lòng hắn vừa mới có phần hối hận vì tứ hôn cho bọn họ , nhưng là ngẫm lại nàng vừa mới giống như người đàn bà chanh chua , vẫn lại cảm thấy được chính mình tiêu thụ không nổi!
Tâm tư ngàn xoay trăm đảo , mỗ nữ trong lòng người nào đó bị người từ phía sau nhấc lên, xách ra khỏi lòng hắn, tiếp theo nghe thấy mỗ Vương gia một tiếng hét to: "Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi không cần được một tấc lại muốn tiến một thước!"
Người nào đó bị xách trong không trung , cố gắng quay đầu, đem áo của mình kéo trở về, nhưng là rõ ràng khí lực không đủ, đen mặt một tiếng gầm lên: "Hiên Viên Ngạo, ngươi tốt nhất nhanh đem cô nãi nãi để xuống!
"
"Bổn vương không để thì ngươi phải làm thế nào đây?" Hiên Viên Ngạo vậy mà cũng nổi lên tính tình như tiểu hài tử .
"Ngươi đặc biệt sao, có biết là xách ta như vậy , ta thật mất mặt không ?" Mỗ nữ lớn tiếng quát . Tuy nàng có một nửa là vì muốn chọc tức hắn, nhưng là còn có một nửa là vì tìm đường ra a. Hiên Viên Ngạo chết tiệt vậy mà để cho nàng ở trước mặt soái ca bị xách lên !
Nàng cũng là vì hắn suy nghĩ có được hay không, nàng nếu là gả cho hoàng đế, thì Vương gia chó chết không phải có thể cùng người trong lòng hắn cùng nhau sống hạnh phúc sao?
Đúng lúc này, Mộ Vân Dật cùng với Phong Cuồng Tiêu hai người trên mặt mang theo nụ cười sáng lạn đáng đánh đòn , đạp ra ngoài: "Ai nha, Ngạo, tốt xấu vị tiểu thư mỹ lệ này cũng là vương phi tương lai của ngươi , không cần khi dễ nàng , vương phi của ngươi mất mặt thì ngươi cũng thật mất mặt !"
Nghe giọng nói đáng đánh đòn của Phong Cuồng Tiêu , mỗ Vương gia hàn mâu chớp lóe, chỉ cần mấy cái gia hỏa này xuất hiện, tuyệt đối không có chuyện tốt, quay đầu liền thấy hắn và Mộ Vân Dật tươi cười vui sướng khi người gặp họa .Hai tên gia hỏa này nhất định đã sớm biết!
Mỗ nữ tìm thanh âm xem qua đi, mẹ ơi, lại là hai đại soái ca ! Vốn cảm thấy được Hiên Viên Ngạo bộ dáng cũng không tệ lắm, hiện tại phát hiện ở cổ đại nơi nơi đều là bộ dáng không sai !
Nàng hiện tại thâm sâu cho rằng vừa mới ở trước nhà mình, quyết định gả cho người nầy, sau đó hung hăng trả thù hắn thật sự là quá không lý trí rồi ! Làm sao có thể vì muốn trả thù riêng, mà nhẫn tâm hủy đi hạnh phúc cả đời của nàng?
Quay đầu, nhìn nhìn Hiên Viên Mặc biểu tình phức tạp : "Hoàng thượng, đối thần nữ đề nghị, người suy xét như thế nào?"
Mỗ hoàng đế xấu hổ ho khan một tiếng, không đáp lời, có một loại kích thích muốn rời đi . . . . . .
Tiếp theo lại nghe người nọ nói: "Hoàng thượng, người không nghĩ muốn cưới ta cũng được, nhưng là. . . . . . Thần nữ hối hận , thần nữ thật lòng hối hận , thần nữ có thể không lấy con heo Hiên Viên Ngạo này có được không ? Gả cho hắn, hắn, còn có ngươi cũng được a!" Nói xong ngón tay ngọc chỉ chỉ Phong Cuồng Tiêu, Mộ Vân Dật cùng Hiên Viên mực.
Ba nam nhân não đại treo đầy hắc tuyến, lập gia đình mà cũng có thể tùy tiện như vậy sao? Nàng tưởng rằng đang chọn dưa chuột ở chợ sao , người nào đều có thể được thông qua?
Hiên Viên Ngạo khuôn mặt vốn là đen tuyền bây giờ lại càng thêm âm trầm đáng sợ, chết tiệt tiện nhân này , chỉ bằng nàng, cư nhiên nghĩ muốn lui hôn với hắn ! Lại vẫn mắng hắn là heo! Thực coi hắn là đồ trang trí sao!
"Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi đời này nhất định chỉ có thể là vương phi của Hiên Viên Ngạo ta ! Nghĩ muốn lui hôn với bổn vương , không có cửa đâu!" Hắn nghĩ muốn biểu đạt ý tứ là để cho người nào đó tuyệt đi tâm tư buồn cười này , muốn từ hôn cũng là hắn Hiên Viên Ngạo lui, khi nào đến phiên nàng!
Nhưng là hắn nói xong , mọi người đều là một bộ biểu tình bừng tỉnh đại ngộ nhìn hắn, nha. . . . . . Hóa ra là Vương gia vợ chồng son cáu kỉnh a, xem, Vương gia thật là thích vương phi của hắn a, đều đã nói như vậy lại có ham muốn chiếm hữu a! Vũ Văn tiểu thư nhất định chỉ có thể làm vương phi của hắn. . . . . . Chậc chậc. . . . . .
Hiên Viên Mặc , Phong Cuồng Tiêu, Mộ Vân Dật này ba người đều hiểu biết Hiên Viên Ngạo , đều đã kìm nén cười, đồng tình nhìn hắn, Ngạo lần này là thật bị tức điên rồi, nói chuyện đều cũng nói được. . . . . . Khụ khụ. . . . . .
Hiên Viên Ngạo ruột gan đều đã hối hận rồi ! Hắn xưa nay bình tĩnh đạm mạc, hôm nay lại bị tiện nữ nhân này làm cho tức giận đến gần như thần trí mơ hồ, nói chuyện cũng nói được không rõ ràng , nhìn biểu tình kia thì ra là thế của mọi người , hắn có một loại cảm giác giá lạnh giữa tháng sáu !
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian